Trong hành trình gieo chữ và ươm mầm nhân cách cho các em học sinh, tôi ngày càng thấm thía một điều giản dị nhưng vô cùng sâu sắc: Gia đình hạnh phúc chính là khởi nguồn cho một trường học hạnh phúc. Bởi lẽ, trước khi đến trường, mỗi đứa trẻ đã được nuôi dưỡng tâm hồn và cảm xúc trong chiếc nôi đầu tiên – gia đình. Nơi ấy, những lời yêu thương, những cái ôm, tiếng cười và ánh mắt trìu mến sẽ là hành trang quý giá theo các em đến lớp, giúp các em học tập tích cực, sống nhân ái và lan tỏa niềm vui đến bạn bè, thầy cô.
Là một giáo viên tiểu học, tôi thường thấy rõ sự khác biệt giữa những học sinh lớn lên trong môi trường gia đình đầm ấm, yêu thương và những em thiếu vắng sự quan tâm, chia sẻ từ người thân. Những em học sinh có nền tảng gia đình hạnh phúc thường tự tin hơn, lễ phép hơn và biết cảm thông với bạn bè, trẻ biết cách kiểm soát cảm xúc và có nhiều điều kiện thuận lợi trong việc phát triển trí tuệ cảm xúc. Đặc biệt trong một gia đình hạnh phúc, các thành viên đối xử với nhau bằng sự kiên nhẫn và lắng nghe, trẻ sẽ học được cách giải quyết xung đột một cách bình tĩnh và hòa nhã. Điều này không chỉ giúp trẻ em có một nền tảng vững chắc về mặt cảm xúc mà còn phát triển trí tuệ và khả năng giao tiếp hiệu quả. Khi các em cảm nhận được sự an toàn và yêu thương ở nhà, các em sẽ dễ dàng tin tưởng vào thầy cô, luôn luôn cởi mở với bạn bè xung quanh. Từ đó tạo nên một môi trường lớp học tràn đầy tiếng cười và sự sẻ chia.
Ảnh: Lớp học hạnh phúc
Tôi nhớ mãi một em học sinh tên là Đỗ Khánh Linh. Cô bé luôn mang theo nụ cười rạng rỡ mỗi ngày đến lớp. Khi trò chuyện, tôi được biết gia đình em có thói quen mỗi tối cùng nhau ăn cơm, nói chuyện và chia sẻ những điều trong ngày. Em bảo: “Mẹ con thường nói, khi mình vui thì niềm vui sẽ lan tỏa tới mọi người, nên con hay cười để các bạn cũng vui theo”. Chính tình yêu và sự quan tâm đều đặn từ cha mẹ đã nuôi dưỡng nơi em một tâm hồn đẹp – điều mà không cuốn sách giáo khoa nào có thể dạy hết được.
Một trường học chỉ thực sự hạnh phúc khi mỗi học sinh cảm thấy mình được lắng nghe, được tôn trọng và được yêu thương – không chỉ bởi thầy cô, mà còn bởi chính gia đình của các em. Bởi vậy, ngoài việc chăm lo việc dạy học, tôi luôn coi trọng mối liên kết giữa gia đình và nhà trường. Tôi giao tiếp thường xuyên và đa chiều thông qua nhóm Zalo lớp, những cuộc gọi điện hay tin nhắn cá nhân, đôi lúc là những buổi gặp riêng với phụ huynh khi cần thiết để chia sẻ không chỉ kết quả học tập, sự tiến bộ, thái độ và cảm xúc của học sinh trên lớp mà còn là hành vi cần điều chỉnh của con khi chưa ngoan hoặc lơ là việc học. Tôi khuyến khích phụ huynh tham gia các hoạt động tập thể như Trung thu yêu thương, trang trí lớp học theo chủ đề, lễ Giáng sinh ấm áp, đặc biệt là các buổi liên hoan lớp...để bố mẹ chung vui cùng con, có cơ hội thể hiện tình cảm, sự yêu thương với con mình. Tôi vẫn nhớ một kỷ niệm nhỏ nhưng in đậm trong lòng về sự gắn kết gia đình – nhà trường. Đó là vào dịp tổ chức Ngày hội trăng rằm. Tôi mời phụ huynh nào thu xếp được thời gian thì đến lớp để tổ chức cùng cô và các bác trong ban phụ huynh. Ngoài việc hỗ trợ các con trong cuộc thi trang trí mâm ngũ quả giữa bốn tổ, bố mẹ còn cùng con tham gia các trò chơi dân gian, làm bánh dẻo và chia sẻ “một điều tự hào về con mình”. Hôm ấy, một người cha ít khi tham gia các hoạt động của lớp trước đó đã xúc động chia sẻ: “Tôi thường bận công việc và ít khi ngồi với con. Hôm nay, được ở bên cháu, chơi cùng cháu, gặp gỡ nhiều phụ huynh, tôi cảm thấy như mình vừa bước vào một thế giới mà đáng lẽ tôi nên có mặt từ lâu. Cảm ơn nhà trường và cô giáo đã cho tôi cơ hội này.” Những lời chân thành ấy khiến tôi nhận ra: chỉ cần một cánh cửa nhỏ được mở ra từ phía nhà trường thì phía gia đình sẽ bước tới với tất cả tình yêu thương. Sau hoạt động đó, người cha ấy trở thành một phụ huynh tích cực, thường xuyên tương tác với giáo viên và đồng hành cùng con trong từng bước trưởng thành. Không chỉ có vậy, gia đình còn đồng hành trong suốt quá trình học tập của con như cùng con đọc sách, thảo luận về bài học giúp bạn học sinh có tên gọi rất hay là Minh Trí cảm thấy mình được quan tâm và có trách nhiệm hơn trong việc học. Điều này đã thúc đẩy động lực học tập và tạo nên một môi sống gần gũi, thân thiện trong gia đình con. Chính những khoảnh khắc như vậy làm tôi tin tưởng sâu sắc rằng: Hạnh phúc trong nhà trường không phải là điều xa xôi, mà bắt đầu từ những kết nối thật gần, từ sự sẻ chia, lắng nghe và đồng hành giữa thầy cô và gia đình.
Gia đình là nơi bắt đầu của hạnh phúc, trường học là nơi tiếp nối và lan tỏa hạnh phúc đó. Khi mỗi gia đình thắp lên ngọn lửa yêu thương và trách nhiệm, thì chính các em học sinh sẽ là những đốm sáng thắp lên sự ấm áp cho ngôi trường – nơi nuôi dưỡng ước mơ và hình thành nhân cách. Là người giáo viên, tôi cảm thấy mình may mắn và tự hào khi được đồng hành trong hành trình ấy – hành trình xây đắp một trường học hạnh phúc từ những gia đình hạnh phúc.